Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013
Một chút cảm xúc cho ngày mưa cuối tuần
Hôm nay ở trường học con mình có cuộc họp phụ huynh cuối năm, định bụng nhờ chồng chở đi nhưng nghĩ mình đi biết khi nào về chồng ngồi đợi thì tội, vậy là xách xe đạp ra tự đi 1 mình cho khỏe khỏi làm phiền. Khi đi thấy trời chuyển mưa, tự nhủ trong lòng ông trời đợi con về nhà rồi hãy mưa, ai dè vừa ngồi họp thì ngoài trời gió thổi ầm ầm rồi bắt đầu kéo theo cơn mưa to kinh khủng, làm ngập cả sân trường. Vậy là mình biết không thể nào về nhà trông tình trạng vừa chở con, rồi cặp, rồi nệm, mình cứ đứng ở lớp mong cho mưa tạnh để còn kịp chạy về. Thấy mưa vừa bớt được tí xíu thì mọi người tranh nhau lấy xe ra về, mà gặp mình là tay lái lụa nên sợ dắt xe ra rồi đổ té thì khổ, vậy là đứng chờ tiếp cho mọi người về bớt thì mẹ con mình về. Chờ 1 lúc thì mưa lại ào xuống to hơn, mình quay sang nói với cô giáo của con " Mưa kiểu này tới tối chắc mẹ con em ngủ lại đây luôn rồi". Vừa nói xong ngước nhìn ra cổng thì thấy dáng ai quen quen đang cầm cây dù bước tới, chợt nhìn kĩ lại thì ra là chồng mình, cảm giác giống như nằm mơ vậy, vội gọi con mình ra lấy đồ ba đến đón. Con thì khỏi phải nói gặp ba thì mừng rỡ la lớn "Ba kìa, ba rước Henry kìa", mọi người xung quanh ai cũng nhìn. Hóa ra chồng mình đi cùng anh chồng lên rước 2 mẹ con, sau đó chồng mình lại chạy xe đạp về, tội chưa. Nhìn thấy cảnh chồng thì chạy xe đạp đội mưa về, tự nhiên lòng mình có nhiều cảm xúc. Tuy từ trước đến giờ chồng mình chưa bao giờ mà nói lời ngọt ngào hay cử chỉ lãng mạn, chỉ là những hành động bình thường cũng như lần này không nói gì nhiều mà cứ thế làm. Về đến nhà thấy chồng ướt như con chuột lột mà thấy thương sao là thương. Một chút cảm xúc cho ngày hôm nay vậy mà thấy trong lòng mình cứ vui vui làm sao đó.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét